Meditation Family Picnic (Sunday 12/8/2018)
“In every walk with nature, one receives far more than he seeks” – John Muir.
“Cảnh bình tâm cũng bình. Tâm yên cảnh cũng yên.”
Miền Tỉnh Thức Melbourne đã có một ngày kết nối với thiên nhiên thật là tuyệt vời. Cảnh vật thiên nhiên và tâm của con người thật có mối quan hệ thật đằm thắm với nhau. Sự yên tĩnh và vẻ đẹp của rừng cây làm cho tâm chúng con thấy thư giãn lắm. Và ngược lại khi tâm thư giãn, thoải mái thì vẻ đẹp của cảnh vật cũng tăng lên bội phần.
Lần này chúng con đã chọn khu rừng ở khu Dandenong Ranges (Sherbrooke) cho chuyến đi thiền hành dã ngoại trong ngày. Tổng cộng tầm 30 người gồm người lớn và trẻ em tham gia chuyến đi bộ trong rừng. Mặc dầu mùa đông đã sắp qua nhưng nhiệt độ trên núi vẫn còn khá lạnh, khoảng 1-8 độ C. Hôm nay mọi người tập trung đông đủ rất đúng giờ, ai mặt cũng rất tươi vui, chắc có lẽ ai cũng háo hức, mong đợi cho chuyến đi này từ nhiều tuần lễ rồi. Sau khi tập thể dục để khởi động cho ấm người lên, chúng con bắt đầu lên đường với mục tiêu sẽ đi khoảng 8km trong rừng với thời gian chừng 3 tiếng.
Cả đoàn đi thật hăng hái, chân bước nhẹ nhàng và người thấy sảng khoái khi được hít thở không khí thật trong lành trong rừng xanh. Đi được khoảng tầm 1km, chúng con nghe tiếng suối chảy róc rách thật êm tai và rất muốn tò mò nhìn thấy nó. Nhưng dẫn đường nói là chúng mình ráng nhịn và để dành lúc trên đường về sẽ tận mắt chiêm ngưỡng nó. Thế là cả đoàn tiếp tục đi và quyết tâm để dành của quý này. Rừng cây quả là tuyệt đẹp, cây rất nhiều và tơi tốt, thỉnh thoảng nghe nhiều tiếng chim hót líu lo như những tiếng đàn du dương.
Đi được tầm 2km nữa, chúng con dừng lại nghỉ giải lao. Tình cờ chúng con gặp một người bạn đường mới thật là dễ thương và cáu kỉnh. Đó là một chú chó xinh đẹp, rất thích đùa giỡ, hổng biết đến từ nơi nào. Không khí bỗng vui nhộn hẳn lên và các em bé cười đùa thật là vui thích khi chơi với người bạn đường mới này. Một lúc sau chúng con tiếp tục lên đường và người bạn này lại tiếp tục tung tăng chạy theo chúng con.
Sau khi đi thêm một đoạn sâu vào trong rừng xanh, chúng con dừng lại nghỉ giải lao tại con suối mát. Dòng suối tuy nhỏ nhưng tuyệt đẹp như một nàng công chúa nho nhỏ, xinh xắn trong khu rừng khổng lồ này. Mọi người dừng lại chụp hình và cười nói rôn rả, vui nhộn. Sau đó chúng con đi tiếp thêm chừng 3km trước khi về lại đích. Biết ai là người về đích trước nhất và vui vẻ nhất không? Đó là cậu bé 6 tuổi, nhỏ nhất trong nhóm. Cậu bé này thật tuyệt vời, năng lượng tràn đầy và luôn vui vẻ trong suốt chuyến đi.
Bây giờ là giờ ăn trưa và nghỉ ngời. Chúng con trải các miếng lót thành một vòng tròn và ngồi ăn trưa với nhau. Hôm nay ai cũng chỉ mang theo đồ ăn chay thôi và ai cũng yên lặng để thưởng thức các món ăn chay vô cùng ngon, có lẽ một phần vì đã đói bụng nhiều sau nhiều giờ tập thể dục trong rừng. Thật là tuyệt vời khi một gia đình Miền Tỉnh Thức ngồi lại ăn trưa chung với nhau. Năng lượng bình an lan toả, truyền từ người này sang người khác, thật là hạnh phúc!
Sau khi ăn trưa xong, một vài thành viên lớn đã tình nguyện đưa các em nhỏ đi xem chim két, phần người lớn còn lại thì chuẩn bị ngồi thiền để tĩnh tâm trong giữa khu rừng. Giờ ngồi thiền bắt đầu! Tiếng Thầy phát ra từ loa đã chuẩn bị sẵn, giọng Thầy hướng dẫn ngồi thiền thật là êm diệu. Chúng con nghe lại giọng Thầy trong giây phút thiêng liêng này thật ấm lòng và hạnh phúc lắm. Chúng con thư giãn thân và bắt đầu tập trung “ngồi chơi với hơi thở” với tấm lòng biết ơn Thầy và vũ trụ đã ban tặng cho những hơi thở thật kỳ diệu. “Chánh niệm” là chất liệu quý giá mà chúng con có duyên được biết đến qua tấm lòng bao la của Thầy. Chúng con cố gắng tích góp nó để mang lại niềm an lạc và hạnh phúc cho mình và cộng đồng xung quanh mình.
Ba mươi phút ngồi thiền kết thúc và chúng con cũng bắt đầu xả thiền theo tiếng hướng dẫn của Thầy. Xả thiền xong là chúng con bỗng nghe “Thiền Vị” cất tiếng hát với bài hát “Vẫn có em bên đời” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn [có lời nhắc nhở “về thu xếp lại” và “mỗi vết thương lành một nỗi vui”. Nghe nhạc giữa rừng sau khi tâm đã tịnh thì thật là một cảm giác tuyệt vời. Vâng, chúng con sẽ tiếp tục về nhà để thu xếp lại một số việc để cuộc sống có phần chỉnh chu hơn. Và vâng, chúng con sẽ cố gắng cảm nhận, ghi nhận từng niềm vui nho nhỏ trên mỗi bước chân trên con đường mình đi.
Cảm ơn Thầy và cả nhà đã góp phần đóng góp cho buổi thiền hành dã ngoại thật ý nghĩa và thật nhiều năng lượng “tỉnh thức” hôm nay.